Xuất phát điểm của mỗi người có quan trọng không

những câu chuyện về góc đọc sách, hy vọng bot cát sẽ mang đến cho các bạn những câu chuyện ý nghĩa và những giây phút thư giãn vào ngày cuối tuần. Dạ. Và hôm nay mình cùng nhau đến với chủ đề xuất phát điểm của mọi người à? Có một câu nói rất hay, đó là không ai có quyền chọn cho mình nơi sinh ra có thể xuất phát điểm của bạn là số không, nhưng không có nghĩa bạn sẽ= không à? Ai cũng muốn mình có một cái xuất phát điểm tốt cả đúng không các bạn à? Tuy nhiên, nếu mà bạn không có được may mắn đó thì cũng không có nghĩa là mọi thứ sẽ. Hết mà mình sẽ cùng nhau đi vào chủ đề của podcast ngày hôm nay. Như là khi bạn không được sinh ra ở vạch đích à, sinh ra ở vạch đích, giàu từ trong trứng nước là những khái niệm để chỉ những bạn à được may mắn sinh ra trong những gia đình có điều kiện được học hành trường sinh học thêm học bớt có gia sư riêng à? Tốt nghiệp ra trường thì đã có sẳn vị trí được sắp xếp. À và ngược lại, có những bạn sinh ra đã phải bươn chải cùng gia đình lo cái ăn, cái mặc hàng ngày học hành thì phải tự thân vận động, có những bạn còn không được đến trường à? Vậy thì rõ ràng xuất phát điểm tốt cũng là một trong những ưu thế, đó là suy nghĩ của gần như tất cả những người kém may mắn. Đôi khi chúng ta vẫn buồn vì xuất phát điểm của mình không= người ta. À nhưng chúng ta sẽ lấy mốc nào để làm phép so sánh này đây? Bạn sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, bạn nhìn lên thì thấy mình kém may mắn thật à? Nhưng mà nếu bạn nhìn xuống một chút thì bạn sẽ thấy mình có đủ 2 tay 2 chân được nhìn thấy ánh mặt trời thì mình lại đang may mắn hơn rất nhiều. Các bạn bị khiếm khuyết bẩm sinh khác và trong thực tế đã chứng minh rất nhiều người không có xuất phát điểm tốt dù chỉ học trường làng nhưng nhờ sự nỗ lực của bản thân, sự đam mê. Một ý chí vươn lên tự đứng dậy sau mỗi thất bại và họ cũng đã rất là thành công. À có rất nhiều câu chuyện như thế ở Việt Nam và trên thế giới, nhưng hôm nay mình giới thiệu mình muốn giới thiệu đến các bạn một câu chuyện của một người mà có lẽ chắc là khi nhắc đến ai cũng sẽ biết đó là kristiansen ô rô nan đô à từ cậu bé nghèo đến huyền thoại bóng đá xuất phát điểm của anh như thế nào? Anh sinh ra trong một gia đình có mẹ là đầu bếp à? Còn bố là người làm vườn, thời vụ đã nuôi 4 anh em à và tệ hơn. Là bố mẹ anh đã li thân lúc anh mới 11 tuổi mà bạn có thể Xem lại câu chuyện đầy đủ ở trên trang blog. Ở địa chỉ bạn tin việclàm.com các bạn nhé. À và quay trở lại phần trên thì cũng không ít các cậu ấm cô chiêu à, chỉ biết ra đà vào tệ nạn xã hội coi trời= vung, thái độ sống lồi lõm dù là được đào tạo trong những ngôi trường danh giá mà còn tệ hơn thì có nhiều người coi cha mẹ không ra gì, chỉ tôn sùng vật chất. Cho nên cha mẹ có để lại bao nhiêu tài sản thì cũng không đủ. À rõ ràng thì bạn đã thấy rằng chúng ta cũng sẽ đồng ý quan điểm là xuất phát điểm của mỗi người là điều kiện cần là ưu thế chứ không phải là điều kiện đủ để quyết định cuộc đời của một người sau này như thế nào đúng không các bạn à? Và chính chúng ta mới là người quyết định và làm chủ nó. Ơ và tiếp theo mình sẽ đến với một số mẫu chuyện về những hoàn cảnh không có điểm xuất phát tốt. Tuy nhiên, họ cũng đã nỗ lực và cố gắng vươn lên và phát triển trong cuộc sống. Câu chuyện đầu tiên các tên gọi là một hoàn cảnh 2 cuộc đời là ngày xửa ngày xưa có 2 anh em sinh đôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó, mẹ mất sớm, cha thì tối ngày say xỉn. À tuổi thơ của chúng trôi qua với hình ảnh một người cha rất đáng sợ mỗi khi nhậu say về. Tuy nhiên, 2 anh em cũng đã lớn lên theo đúng quy luật của cuộc sống và trở thành 2 con người hoàn toàn khác nhau mà người anh đã trở thành một người à tối xỉn chiều say như trà của mình à? Còn người em thì lại trở thành một người tham gia các hoạt động phong trào để tuyên truyền về tác hại của rượu. Là một nhà tâm lý, nghe được câu chuyện này thì lấy làm ngạc nhiên là họ đã tiến hành một cuộc nghiên cứu. Để tìm ra câu trả lời. Nhà tâm lý này đã tìm đến 2 nam à và đặt câu hỏi cho người anh, tại sao anh lại trở thành người như vậy? Lúc này, anh mới trả lời rằng tại vì tôi sinh ra trong gia đình như vậy mà tôi lớn lên trong hoàn cảnh như vậy. Cho nên tôi đã trở thành người như vậy. Vàng nhà tâm lý học cũng mang câu hỏi này để đặt với người em. À, tại sao anh lại trở thành một người như vậy thì lúc này người em mới trả lời tại vì tôi sinh ra trong gia đình như vậy và lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, cho nên tôi mới trở thành người như vậy. À bạn có bất ngờ với câu trả lời của 2 anh em đưa ra hay không à? Vậy thì rõ ràng bạn không được quyền chọn, cho nên mình nơi sinh ra nhưng bạn được quyền chọn cho mình cách phản ứng với cuộc sống. Bạn phản ứng tích cực hay tiêu cực với cuộc sống đó chính là quyết định của bạn. Và không ai có thể chịu trách nhiệm thay bạn chính bạn mới là người có thể đưa ra những quyết định quan trọng trong cuộc đời mình nên bạn đừng quá trông đợi vào một ai đó sẽ đủ tử tế để dẫn lối. Thay vào đó, hãy tự đứng trên đôi chân của mình. À ơi, câu chuyện lỗi tại ai? Câu chuyện này được trích từ cuốn sách dám thất bại và ngày xửa ngày xưa có một thiếu nữ từng học múa ballet suốt thời thiếu niên của mình và cuối cùng cô cảm thấy là mình có thể gắn bó suốt cuộc đời với nó. Cô muốn trở thành một diễn viên múa chính, nhưng trước hết thì cô muốn biết là mình có tài hay không à? Vì vậy, khi có một đoàn múa ballet đến thị trấn, cô đã đến hậu trường sau buổi biểu diễn và hỏi biên đạo múa. Và tôi muốn trở thành một nữ diễn viên múa ballet vĩ đại, nhưng tôi không biết là mình có năng lực hay không à, cô ấy mua cho tôi Xem nào, nhà biên đạo múa nói. Nhưng chỉ sau 2 phút thì ông ta lắc đầu không không, cô không có đủ năng lực đâu. Người thiếu nữ về nhà đau khổ vô cùng, cô quặn đôi giày múa bale vào trong kho và không bao giờ đụng tới chúng nữa. Sau đó, theo thời gian thì cô cũng kết hôn, có con và đi làm nhiều 5 sau đoàn múa 3 lê ngày xưa quay trở lại thị trấn. Mà cô đi Xem và sau khi rời khỏi nhà hát thì cô vô tình va phải ông biên đạo múa. Ngày xưa, cô trông Xem những tấm hình về gia đình cũng như là kể về những công việc mà cô đang làm. Tuy nhiên, có một điều mà cô vẫn còn thắc mắc và đặt câu hỏi với nhà biên đạo múa. À sao ngày xưa thầy có thể nhận xét tôi một cách nhanh chóng là tôi không bộ đủ năng lực. Ồ, thật ra thì tôi không hề nhìn cô múa nhà biên đạo múa nói à. Đó là điều mà tôi nói với tất cả những người đến gặp tôi để nhờ tư vấn. Nhưng nhưng thầy có biết điều đó là không tha thứ được hay không? Cô bật khóc à, thầy đã chôn vùi cả cuộc đời của tôi à? Lẽ ra tôi đã có trở thành có thể trở thành một nữ diễn viên múa vĩ đại rồi. Lúc này tôi muốn các bạn tạm ngưng để suy nghĩ, bạn nghĩ gì về những gì mà ông biên đạo múa đã làm? Liệu điều đó có đúng hay không? Bạn hãy cứ cho mình một câu trả lời theo suy nghĩ cá nhân và có thể tôi đánh sai. Nhưng tôi nghĩ tôi biết điều mà bạn đang nghĩ à? Chúng ta hãy tiếp tục câu chuyện à? Không, không, tôi không nghĩ thế, nhà biên đạo múa nói. Nếu cô có đủ năng lực thì cô sẽ chẳng thèm để ý đến những gì mà tôi nói đâu à? Như bạn thấy thì không ai có thể chịu trách nhiệm thay cho bạn à? Chính bạn mới là người có thể đưa ra quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời của mình nên đừng quá trông chờ vào một ai đó sẽ đủ tử tế để dọn lối. Thay vào đó, hãy tự đứng trên đôi chân của mình. U. Câu chuyện về tòa nhà 80 tầng và có 2 anh em nhà nọ quyết định thuê một căn hộ ở tầng thứ 80 của tòa nhà vừa để cho thoáng mát, vừa có thể ngắm được toàn bộ thành phố về đêm rồi đến một ngày 2 anh em đi làm về thì thang máy có tay nhà bị hỏng suy nghĩ một lúc, cả 2 anh em quyết định là sẽ đi bộ lên phòng của mình. Khi đi đến tầng thứ 20 thì cả 2 người đã cảm thấy mệt và quyết định bỏ 3 lô lại đi tiếp lên phòng của mình. Đến tầng thứ 40 thì cả 2 đã vô cùng mệt và họ bắt đầu cào nhau đổ lỗi cho nhau à? Người em thì cho rằng chính người anh đã thuê căn hộ này cho nên mới gặp câu chuyện như ngày hôm nay à? Còn người anh thì cho rằng là chính người em cũng đã đồng ý với quyết định này và họ cứ cạnh nhằm đổ lỗi cho nhau như thế. Mãi cho đến tầng thứ 60 thì cả 2 dường như không thể đi nổi nữa và họ thống nhất là sẽ không cãi nhau mà để dành sức để đi lên tầng thứ 80. Đi mãi thì cuối cùng họ cũng đến được phòng của mình. Họ vui mừng trong tiếng thở hổn hển nhưng đến lúc này thì họ lại phát hiện ra rằng đã để quên chìa khóa trong 3 lô ở tầng 20. À không biết cả 2 anh em sẽ giải quyết tiếp câu chuyện của họ như thế nào à? Nhưng tới đây thì mình có thể liên tưởng đến một điều thú vị, hãy Xem tòa nhà 80 tầng đó như là cuộc như là 80 5 cuộc đời của một con người. Khi 20 tuổi, còn người với rất nhiều hoài bão và ước mơ và họ lần lượt đưa ra những quyết định quan trọng cho cuộc đời mình. Đến lúc 40 tuổi, khi những nỗ lực và quyết tâm của mình không được như ý muốn thì họ bắt đầu thấy hối tiếc, ân hận và càu nhàu về những quyết định trước kia của mình. Đến 5 60 tuổi, khi họ thấy họ không thể làm gì nổi được nữa rồi. Vì vậy họ quyết định không càu nhàu nữa mà sẽ chấp nhận chịu đựng để sống tiếp quãng đời còn lại. Đến 5 80 tuổi khi sắp phải xa lìa tất cả họ nhìn lại cuộc đời thấy à thì mới thấy là thật ra mình đã quyết lợi định sai lầm ở tuổi 20 à, mình đã để quên chìa khóa thành công của cuộc đời của mình ở trong đó, nhưng mọi thứ thì đã quá muộn màng nên mọi người trong chúng ta hãy biết nắm lấy chiếc chìa khóa cuộc đời của mình ngay từ bây giờ bạn nhé

Viết một bình luận