Tâm sự của anh bảo vệ khi làm việc cho Khách hàng khó tính

Chỉ dùm em khóc luôn ạ, bảo chú là bảo vệ việc của chúng tôi đơn giản như thế mà không nhớ là em đã giả ra đến nay người nói mai người kia nói. Ông bà chủ tịch rớt là đau vào người ta, cả người ta còn ôm đảo thật sự không biết em nóng, em bảo đấy là thật, mấy người mấy cháu này không biết là chú đang bảo vệ không mất tài sản là không mất một cái gì là được mà.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Dxo làm việc rất tốt và trong tin nhắn vừa mới hoàn thiện lại nhắn tin tình cảm lại nhắn tin cảm ơn Trung Quốc làm việc rất tốt thế nào cũng được chị. Hôm mà bảo là trách nhiệm của chú là bảo vệ là chú phải là thợ đến cái gì chú phải chụp hình lại chú Xem giám sát thợ làm cái gì sửa cái gì được hay không. Thế xong bắt đầu em mới bảo là chú chỉ biết là ví dụ hỏng cái điều hòa này chú đưa lên thôi là hỏng cái này còn chú rễ làm bên kĩ thuật đâu mà chú biết là sửa được hay không thì giữ được hay không được hay không được chú bảo với ông thợ là điện với liên lạc với cháu là sửa như thế nào rồi chú nếu mà chú biết kỹ thuật tất cả về điện thì chú lại không thể làm bảo vệ chú chịu trách nhiệm là chú đưa lên là cái máy điều hòa này hỏng hoặc cái ổ điện máy hỏng. Người thợ nó sửa được hay không là giữa cháu mấy thợ là là nói chuyện với nhau. Nếu mà thợ sửa được thì cháu thanh toán tiền hóa đơn cho hoàng kia cho người ta còn không được thì chú lại cháu lại bắt người ta đến sửa luôn. Chú có biết gì về kỹ thuật đâu? Đấy là xong xong rồi, chú đưa xong thì phải xuống dưới này. Trách nhiệm của chủ chung xe thế là để lật lại chú vấn đề là chú lại lật lại này là giờ đấy phút đấy dây đấy có bao nhiêu xe ở dưới thế xong em thật sự không biết em nóng em bảo là thật mấy mấy mấy cháu này có nghĩa là chú làm bảo vệ không mất tài sản là là. Không mất một cái gì là được từ xưa đến nay, 8, 9 tháng rồi chưa mất một cái gì nhỏ dù là nhỏ nhất bây giờ chú nói cháu hỏi là giờ đây phút đấy dây đấy có bao nhiêu xe máy, bao nhiêu xe đạp cho học ở trong nhà thì chú không nhớ, trong khi tại nhà chú ý là bảo vệ việc của chú có đơn giản như thế mà không nhớ là em ra rả ra là. Hôm ý có cảm giác lạnh ở đây, người mỹ ở đây đấy xong rồi anh ấy bảo là nói thật với chú này nè ít hơn người người nghĩ đi đến đâu là gây thiện nhiều để để tiếng anh, người mỹ nói trước hôm ấy, em khóc luôn ạ, xong các anh mới đến dỗ mãi xong lại nọ kia ấy xong chú biết là chú ơi, chú không phải lo bảo em đấy chứ không phải lao vào chúng cháu đây, chú không phải lo chủ, không bị sợ gì, chị nói kia tốt hơn, anh kể ra anh muốn em làm gì em biết. Nói chung là cực kỳ khó, khó để nếu mà em nói thật, nếu mà em mà không làm được nữa mà chị ấy còn không chấp nhận được thì em nghĩ là nếu mà cái nghề bảo vệ mọi chuyện thì em nghĩ là khó khó mình mới làm được. Việc thì em tính của em, em nói với cường rồi em xác định em làm thì em làm hết mình và em không làm gì vượt quá khả năng của em này, em sẽ chú ý em nghỉ chứ không phải là em muốn là hiện nay, người nói mai người kia nói. Đấy là quan điểm, quan điểm là cách sống và cách làm việc của. Nhưng mà nhiều lúc chị quá vô lý như làm lung nha, em nói với anh nhá nhà cửa bẩy thì em bảo chị đấy là làm lau chùi được gọi là gọi người đến thì chị lau chùi, chị là còn bảo em trong tin nhắn còn không phải là bổn phận của chú đời được rồi cháu bảo không phải là bổn phận của chú nhá thì từ hôm nay, hôm nay cần nhắn tin rõ là chú đang trông cháu là từ hôm nay đổi đi là cháu có làm thế nào thì làm cắt cử cho người vứt rác chỉ là từ ngày chú đến đây không ai vứt rác hết to nhỏ là không ai vứt hết. Hôm nay là cháu bảo là không phải buổi tối, tại sao là cháu chú không? Cháu cháu nhưng hôm nay chú báo nhá nhưng mà bảo 2 thằng này có ai đến, có ai nó vứt ra nước ngoài ngoải à vời lắm hôm nó nói hôm ngày mai là có home sinh hoạt trẻ con nó nó kiểu là bố mẹ nó không theo dõi nó yểm hết ra ngoài thế thôi lệ ạ xong nó rửa bắt đầu nó tràn lan ra ngoài cho lên nền này bắt đầu đóng cửa vào chả ai để ý cùng là người ta về hết em đến lượt em là đi đi kiểm tra phòng thì tắt điện, thế là thấy mở cửa ra muốn nôn luôn, nhất là cứ cái đb em chụp trong ảnh người gọi cho bạn đấy, nó bảo là mình ít hơn em gọi lại 10 dưới 11 giờ kém thì em mới về bởi vì là. Nếu mà không rửa thì không thể ở được, mai không thể làm được nó hôi nó tanh rồi nó đủ thứ trên đời luôn tối về ngủ mà cả tưởng người lúc nào cũng có mùi tanh mùi kiểu như trẻ con nó bị đi ngoài. Lời nói thật đây là công việc nên em cũng không phải là em kể em kể cơm cố tình anh nói đi em bảo là không biết đến các mục tiêu khác nào. Nhưng mọi người chú tuấn ở đây là chủ nhân giúp đở rất là nhiều, không có chê trách gì đấy mà không không có ai bắt hết ạ nhưng mà không có ai ở đây không ai bắt chú là chú chú thấy chú muốn Xem thì chú lam ơi đúng. Thế nhưng mà nhiều khi chú làm hết sức mình như thế nhưng mà vẫn bảo chú làm không tốt thì chú cũng buồn thôi. Đấy là đầu đuôi là thực sự là nỗi là ngày 15 tiếng ở ở đây ra vào bẩn thì không chịu được mà rác thì 8 tháng nay không ai vứt rác. 8 tư 8 4 được hướng lúc nào em cũng phải dọn từ nhà vệ sinh. Thậm chí băng vệ sinh các kiểu là định thân em, thế nhưng mà em không muốn kể cơm em muốn là chị ấy hiểu được là trách nhiệm của mình như thế nào? Thế nhưng mà chị đấy cũng không hiểu. Lúc muốn bỏ muốn bỏ là kệ cho nó thối, thế nhưng mà cũng không được đi học thì em nghĩ em em nghĩ em bảo là em làm cho có đấy là nhà nhà nhà nhà em làm thì em hưởng phúc thì con em rửa em không nghỉ mà em em rất thích làm bởi vì là ngồi không nó buồn đấy, em thấy nó rảnh rỗi, em muốn lau chùi mọi vấn đề là em em rất thích làm chứ không phải là em cái gì cả. Nói chung là cũng chẳng ai bắt em là nhưng mà em tự nguyện em lại. Làm đấy từ xưa đến các anh, những người to nhất của của người mỹ đây nhá bảo em thế này, anh biết hông ô tô tới nơi trú về, hôm nào chú về đây không phải có chú rớt sạch thì nó cũng đã đích thân với mọi người là nó em không phải là em nói đấy mà. Nhưng mà. Em mà ở đây thì gần như ngày nào em cũng lao vào trụ, bởi vì em ngồi không em nó khó chịu. Mình đã làm sai chẽ. Bởi vì một ngày 15 tiếng ở đây mà vang ra vào da bạn sạch, kể cả những ông chủ tịch người mỹ, tôi nhất già nhất. Nhưng mà đến đấy họ cũng rất là thân mật. Mời tất cả người Việt Nam, người nghĩ em cũng không mất lòng ai hết. Thật là mày mang là tâm tâm, nguyện ạ là muốn làm việc. Quan điểm của em là cái con mèo thì em không có, kể cả là 4, 5 ông người mỹ 5 60 tuổi, ông ấy cũng quý em hen hạ từ xưa đến nay chưa có ai thật lòng ai hết ạ? Nhiều khi em nghĩ là chị để cũng nhiều công việc quá áp lực nên nhiều khi là cũng kiểu kiểu những cái chuyện là nọ, chuyện kia thì ấy ấy thì đấy thôi chứ cũng ở đây thì để ra xảy những cái vấn đề xảy ra vấn đề lớn thì cũng không, không có cái gì, chỉ có là. Đấy vừa rồi xảy ra chuyện này là oải không chụp ảnh kiểu đúng rồi, chuyện lau vải thì em nghĩ bảo là nó lao đến mảng này nhỉ? Em cũng lo được 2 phút thì có cái gì mà phải chụp hình như cái chị đấy, nếu mà chị ấy bảo em chụp mà em không chụp thì em em mới sai. Chị nhắn tin lại là chú tân ơi, người ta có vệ sinh bảng không thì em nhắn tin lại là có họ vệ sinh và họ vặn mấy con ốc, cái cảm nhận chi tiết nhiều nhiều để thế xong chị chẳng bảo em là chú cho cháu cái ảnh hay là thế là thế cũng chả bảo đi chiều mai bắt đầu địa là nói sinh sôi.

Leave a Comment